Bạn thân mến ơi, bạn biết không? Tớ đã đôi lần trộm nghĩ, ước gì mình ngủ một giấc thật sâu và thật say, rồi sớm mai thức dậy, tớ không còn nhớ mình là ai nữa, không biết mình đến từ đâu, hoặc mình có thể gột rửa đi cho kỳ hết những dấu ấn đã in hằn vào võ não, tư duy của một người Việt, hoặc trở thành một người mang trong mình một dòng máu khác, nói tiếng nói khác, tư duy theo một cách khác, hoặc trở thành một công dân nước khác. Uh thì tớ có nhiều cách để chạy trốn lắm, dễ dàng thôi, đó là tớ sẽ cố kiếm cho mình một ông chồng ngoại quốc, rồi đổi quốc tịch, thế là tớ nghiễm nhiên trở thành công dân của một nước văn minh, tiến bộ nào đấy, tớ không còn phải e dè, tự ti khi mang tấm Hộ chiếu Việt Nam.