Sau 75 mấy người anh ruột của ông đi tập kết từ Hà Nội trở về, mới đầu là đoàn tụ hạnh phúc trong nhà, trong vòng tay yêu thương rộng mở của ông. Sau đó là bất đồng tư tưởng, và bôi mặt đá ông khi phe thắng trận hùa nhau ép buộc ông phải bán căn nhà từ đường và khu đất hương hỏa của dòng họ do một tay ông gìn giữ, bồi đắp để chia chác. Với người Huế như vậy là tội trọng, là hết tình, đau vì mất của một nhưng đau vì mất anh em mười, ông chấp nhận buông bỏ hết cho mấy người anh bất nghĩa vô thần giờ là cộng sản gộc, xuống ghe vượt biên với hai bàn tay trắng.
Số phận không mỉm cười, con gái lớn bị hải tặc bắt đi, vợ ông sang đến đảo thắt cổ tự vẫn. Sang được Canada ông làm ngày làm đêm, dồn sức nuôi anh Chín và ba đứa em ăn học nên người. Anh Chín học xong cao đẳng đi làm sớm phụ ông.